TIỂU ĐOÀN 37 BĐQ TẠI KHE SANH
Mường Giang
(bản đồ mặt trận Khe Sanh 1968)
+ Ngày 29-1-1968 : Ðêm 30 Tết Mậu Thân, VC Tấn Công VNCH.
Trước tình hình quân sự đang nóng bỏng tại Khe Sanh nên chính phủ VNCH đã ban lệnh hưu chiến vào những ngày đầu Tết Mậu Thân từ 48 giờ, nay chỉ còn hiệu lực 36 tiếng, bắt đầu từ 18 giờ ngày 29-1 đến 6 giờ ngày 31-1-1968. Lợi dụng việc bỏ giới nghiêm và lệnh hưu chiến có hiệu lực, Hà Nội đã mở một cuộc tổng công kích trên toàn thể lãnh thổ VNCH , trong giờ phút linh thiêng mọi người đang đón mừng và cúng kính trong năm mới. Vào lúc giao thừa (29-1-1968) cũng là đêm 30 tết, các thị xã Qui Nhơn, Kon Tum, Pleiku, Darlac, Nha Trang.. là những mục tiêu bị VC tấn công đầu tiên. Có điều quân Bắc Việt không hề tấn công vào bất cứ một vị trí nào của quân Mỹ và Ðồng Minh trong đợt này.
Nhưng tình hình tại Khe Sanh thì khác vì chiến cuộc đã bắt đầu tàn khốc bằng những trận pháo kích dồn dập không dứt, những trận đánh đẵm máu quanh căn cứ và các tiền đồn trên đồi 861 và 881 Nam. Nhưng hầu hết các cuộc tấn công đều bị bẻ gãy nhờ có không trợ và pháo yểm rất chính xác. Tóm lại căn cứ rất an toàn nhờ hệ thống phòng thủ kiên cố nhất là sự hiện diện của Biệt Ðộng Quân VNCH.
Ngày 7-2-1968 với sự yểm trợ của 10 chiến xa PT-76 do Liên Sô chế tạo, quân Bắc Việt đã tấn công và tràn ngập Trại Lực Lượng Ðặc Biệt Làng Vei nằm sát biên giới Lào. Cộng Sản đã tàn sát tất cả 9 cố vấn Mỹ và hơn 300 dân sự chiến đấu. Một số chiến xa bị LL đặc biệt bắn cháy nhưng số còn lại đã truy giết những quân nhân Biệt Kích và Ðịa Phương Quân VNCH còn sống sót , cùng đồng bào Làng Vei chạy về căn cứ Khe Sanh đang bị vây hãm, trong số này có nhiều đặc công VC trà trộn theo. Nhưng sau đó đều bị LLĐB tiêu diệt.
Tuy vậy, tướng Westmoreland vẫn quyết định giữ vững Khe Sanh như một thách đố để chứng tỏ với thế giới và bọn chóp bu Hà Nội, về khả năng vô địch của không quân Mỹ nhất là các pháo đài bay B-52 sẽ không bao giờ cho phép cộng sản Bắc Việt mơ tưởng việc tái diễn cái gọi là Ðiện Biên Phủ thứ 2 tại đây.
Ngày 9-2 tiểu đoàn 1/9 TQLC đã tái chiếm lại tiền đồn Hầm Ðá ngoài căn cứ sau một đêm lọt vào tay cộng quân. Các tuần lễ liên tiếp vào những ngày thời tiết tốt, hàng ngàn phi vụ của Hải, Không quân và TQLC thi nhau trút bom đạn vào những hầm hố giao thông hào như mạng nhện của VC đào cố thủ quanh căn cứ, B-52 đã biến các đồi núi nằm ngoài chu vi an toàn thành cõi hoang vu không có sự sống, qua chiến dịch không tập " Niagara " kinh hoàng nhất trong lịch sử chiến tranh VN.
Nhưng như Duẩn, Giáp đã tuyên bố " phải chiến thắng Mỹ dù có phải đột rụi Trường Sơn hay hy sinh thêm vài triệu cán binh bộ đội miền Bắc, thì cũng đáng ".Do đó mặc cho bom đạn trút xuống như mưa, cộng sản Bắc Việt vẫn bám trụ trong hầm hố giao thông hào , nhắm bắn các máy bay vận tải C-130 lên xuống tiếp tế và tải thương cho căn cứ. Vì có nhiều máy bay loại này bị bắn hạ nên Hoa Kỳ quyết định dùng C-123 thay thế vì loại này cất cánh nhanh và có thể đáp xuống phi đạo ngắn.
Ngày 28-2, quân Bắc Việt thuộc sư đoàn 304 mở ba cuộc tấn công vào tuyến phòng thủ của Tiểu đoàn 37 BĐQ/VNCH nhưng bị đẩy lui. Ðây là đợt tấn công cuối cùng vào Khe Sanh vì suốt tháng 3-1968 cộng sản chỉ còn pháo kích mà thôi. Ðể giải toả áp lực cho căn cứ, từ 1 tới 12-4-68 tướng West quyết định tổ chức các cuộc hành quân Pegasus Hoa Kỳ và hành quân Lam Sơn 207A của QLVNCH do thiếu tướng J.J Tolson chỉ huy tổng quát. Quân số tham dự khoảng 10.000 người của 3 lữ đoàn thuộc Sư đoàn 1 kỵ binh không vận cộng với Trung đoàn 1 và 26 TQLC Hoa Kỳ. Phía VNCH có Chiến đoàn 3 Dù (TĐ 3,6 và 8) do Ðại tá Nguyễn Khoa Nam chỉ huy.
Trước một ngày, sư đoàn 3 TQLC Hoa Kỳ và sư đoàn 1 VNCH mở cuộc hành quân nghi binh tại Cồn Thiên và Gio Linh, kết thúc ngày 1-5-68 qua các cuộc chạm súng không đáng kể. Trong khi đó, cuộc hành quân giải toả Khe Sanh được thực hiện bằng hai gọng kềm, một mặt các tiểu đoàn TQLC từ Cà Lu theo quốc lộ 9 tiến về căn cứ, còn các đơn vị kỵ binh không vận được trực thăng đổ xuống các bãi đáp cách Khe Sanh chừng 5 dặm để mở các cuộc hành quân theo hướng đồn Pháp cũ tiến về căn cứ. Ngày 6-4 các đơn vị kỵ binh không vận đã bắt tay được với TQLC Khe Sanh tại đồi 471, 552, 558, 689.
Riêng 3 tiểu đoàn thuộc chiến đoàn 3 Dù/VNCH được trực thăng vận về hướng tây nam Khe Sanh ngày 7-4-68 đã dụng độ và sau nửa giờ giao tranh, cộng quân đã chém vè để lại nhiều xác chết. Ngày 8-4 lúc 8 giờ sáng, lực lượng ky binh không vận vào Khe Sanh. 10-4 KBKV tái chiếm trại lực lượng làng Vei. Ngày 14-4 tiểu đoàn 3/26 tái chiếm đồi 881 Bắc. Ngày 15-4 chấm dứt hai cuộc hành quân Pegasus và Lam Sơn 207A giải tỏa Khe Sanh, Chiến đoàn 3 Dù về Huế còn 2 lữ đoàn của Sư đoàn 1 KBKV ở lai Khe Sanh thay thế cho 4 tiểu đoàn TQLC đã trấn thủ căn cứ, để tiếp tục càn quét tàn quân Bắc Việt trong các khu vực phụ cận.
Ngày 6-7-1968 người lính Mỹ cuối cùng rời căn cứ Khe Sanh, thay vào đó là các cuộc hành quân lưu động của quân đoàn III thủy bộ Hoa Kỳ và các cuộc dội bom của không quân chiến thuật Mỹ vì đây là vùng oanh kích tự do, cho tới khi QLVNCH mở cuộc hành quân Hạ Lào 719 năm 1971, căn cứ Khe Sanh mới được sử dụng lại.
2-TIỂU ĐOÀN 37 BĐQ THAM CHIẾN TẠI KHE SANH :
Binh chủng Biệt Ðộng Quân ra đời ngày 1-7-1960 qua sự chấp thuận của Tổng thống Ngô Ðình Diệm. Những đại đội biệt lập đầu tiên, được huấn luyện chiến thuật phản du kích, chống xâm nhập của cán binh bộ đội Bắc Việt. Cũng từ đó cho tới ngày 30-4-1975 Miền Nam sụp đổ, người lính BĐQ là những chiến sĩ dũng cảm can trường trên khắp các mặt trận, không thua kém bất cứ một quân binh chủng nào của QLVNCH. Từ năm 1970 các trại dân sự chiến đấu do Hoa Kỳ và VN thành lập, dọc theo biên giới Việt-Lào-Miên được sáp nhập vào binh chủng thành các tiểu đoàn Biệt Ðộng Quân Biên Phòng, nâng tổng số BĐQ lên tới 40.000 người. Ngày 10-4-1975 Sư đoàn 106 BĐQ ra đời với nhiệm vụ đãm trách phòng thủ vòng đai Sài Gòn-Chợ Lớn cho tới khi được lệnh rã ngũ.
Nhiều tiểu đoàn BĐQ được tuyên dương trước quân đội cũng như được nhận huy chương cao quí của tổng thống Hoa Kỳ, trong đó có TĐ44BĐQ của Thiếu tá Lê Văn Dần, tiểu đoàn 52 BĐQ , tiểu đoàn 42 BĐQ của Thiếu tá Lưu Trọng Kiệt và Tiểu đoàn 37 BĐQ của Thiếu tá Hoàng Phổ, đơn vị VN duy nhất tham dự trận Khe Sanh.
Vào những ngày cuối tháng 1-1968 tình hình quân sự tại Khe Sanh đã trở nên nguy ngập trước áp lực thí quân biển người của Bắc Việt. Do đó Trung tướng Robert E.Cushman Jr, tư lệnh Ðệ Tam Thủy Bộ Hoa Kỳ quyết định tăng cường thêm cho căn cứ này Tiểu đoàn 1/9 TQLC Mỹ và Tiểu đoàn 37 BĐQ/VNCH + một Ðại đội của Tiểu đoàn 21 BĐQ vào ngày 27-1-1968 nâng tổng số quân phòng thủ lên tới 6000 người.
Vừa mới tham dự trận Thạch Trụ (Quảng Ngãi) chưa được về hậu cứ để dưỡng quân và thay đổi quân trang cũng như lãnh lương, thì có lệnh của Liên Ðoàn 1 BĐQ tăng phái cho TQLC Hoa Kỳ tại Khe Sanh. Không ai biết chỉ huy trưởng căn cứ lúc đó là Ðại tá Lownds đã nghĩ gì, hoặc là không tin tưởng vào QLVNCH hay muốn thử sự can trường dũng mãnh của hai con cọp khét tiếng miền địa đầu giới tuyến, nên đã chỉ định BĐQ/VNCH phòng thủ một vị trí dài 1500m, nằm ngoài vòng đai căn cứ về phía đông cuối phi đạo, đối diện thường trực từng phút, đạn pháo của VC nhắm vào các loại phi cơ lên xuống Khe Sanh.
Thân phận bèo bọt của đời lính trận VNCH là thế đó, đem máu và mạng sống để tô đậm thêm màu cờ sắc áo quân đôi, giữ vững từng tất đất quê hương để các thế hệ Miền Nam vui sống an lành tại hậu phương. Một số may mắn tới được bờ đất hứa, nay thành danh thành người nhưng họ đã quên hết những ân tình trời biển của người lính trận, vẫn ngạo khinh chối bỏ sự hy sinh cao quí của cha anh ngày trước, mà vong nguồn rộng miệng và trên hết thay đổi tính người để trở thành những con thú người hai chân, quay cuồng múa máy lập dị khật khùng, khiến cho cha anh của họ phải trùm đầu bôi mặt khi phải đối diện với đồng đội đồng bào.
Tiểu đoàn 37 BĐQ + 1 Ðại đội tăng phái của TĐ 21 nhận lãnh vị trí của TQLC nên nơi này đã có sẳn hầm hố và giao thông hào từ trước. Trong lúc người lính Hoa Kỳ tại căn cứ đều đặn được nhận lãnh lương bỗng, tiếp tế thực phẩm thay đổi quân trang thuốc men, thì người lính BĐQ/VNCH ở Khe Sanh không có lương nhiều tháng, không được tăng viện để thay thế sự tổn thất thương vong qua các cuộc đụng độ và pháo kích của cộng quân. Rồi ai nấy đều lo lắng cho số phận của gia đình mình trong cơn loạn lạc máu lửa khi cộng sản phát động trận Tết Mậu Thân khắp Miền Nam từ đêm 30 Tết Mậu Thân (27-1-1968).
Ken Pipes, một sĩ quan TQLC tại Khe Sanh tự hỏi nếu là người lính Hoa Kỳ trong hoàn cảnh như vậy, liệu họ có còn tinh thần để tiếp tục chiến đấu hay không ? Vây mà binh sĩ dưới quyền của Thiếu Tá Hoàng Phổ vẫn phòng thủ vững vàng vị trí trong đêm, ban ngày thì tung quân đột kích thẳng vào phòng tuyến của giặc, lấy được nhiều chiến lợi phẩm trong đó có đại bác không giật tối tân mới được Nga chế tạo. Tóm lại như lời kết luận của Pipes " Họ rất hãnh diện được chiến đấu chung với sĩ quan và binh sĩ của TĐ37 BĐQ/VNCH, một đơn vị đồng minh nổi tiếng rất xứng đáng được Hoa Kỳ xưng tụng ".
Từ ngày 29-1-1968, TĐ 37 BĐQ đã đụng độ với VC khi tung quân hoạt động bên ngoài. Ngày 21-2-68, quân Bắc Việt mở một cuộc pháo kích dữ đội bằng đạn đại bác và hỏa tiễn nhắm vào vị trí phòng thủ của TĐ37 BĐQ. Xế trưa cùng ngày, một tiểu đoàn VC mở cuộc tấn công BĐQ nhưng đã bị đẩy lui bỏ lại nhiều xác chết. Ngày 23-2 VC pháo kích vào vị trí BĐQ 1307 đạn pháo kích đủ loại. Ngày 29-2-68 vào lúc 10 giờ 15 phút tối, VC mở ba cuộc tấn công vào các vị trí phòng thủ của TĐ37BĐQ, cuộc giao tranh kéo dài tới 4 giờ 30 sáng thì giặc chém ve, bỏ lại tại trận địa 78 xác chết và nhiều vũ khí cá nhân cũng như cộng đồng. Tóm lại trận chiến Khe Sanh 1968, TĐ37 và một đại đội tăng phái của TĐ21BĐQ tham chiến tại Khe Sanh, đã làm rạng rỡ màu cờ sắc áo của binh chủng BĐQ Mũ Nâu, đồng thời đem lại sự kính phục cảm tình của quân đội Hoa Kỳ trước sự chiến đấu can trường và nhất là tinh thần trách nhiệm, kỷ luật của người lính VNCH.
Có một câu chuyện thật cảm động và thắm thiết tình huynh đệ chi binh liên quan tới sự tham chiến của Tiểu đoan 37 BĐQ tại Khe Sanh. Ðó là việc Ðại Tá Trần Văn Hai lúc đó là Chỉ Huy Trưởng/ BĐQ/VNCH đã bất chấp nguy hiểm tới tính mạng, khi ông đã cùng Thiếu tá Ngô Minh Hồng (trưởng phòng 3) và Ðại úy Trần Ðình Ðàng (trưởng phòng 1) từ Sài Gòn ra Ðà Nẵng, theo các chuyến bay tiếp tế và tải thương C-130 hay C-123 tới tận địa ngục Khe Sanh để thăm viếng ủy lạo cũng như chia sớt bớt phần nào nỗi tận khổ chạm đáy kiếp đời của người lính BĐQ/VNCH thuộc TĐ21 và 37 đang tăng phái chiến đấu tại đây.
Ngoài ra còn có Nhiếp Ảnh Gia Chiến Trường số 1 Miền Nam là Thiếu Tá Nguyễn Ngọc Hạnh và Phóng viên Quân đội Hữu Nhơn cũng đã lặn lội tới đây để hòa mình với người lính trận BĐQ. Hai ông đã nhiều lần bị thương khi theo các toán cảm tử BĐQ trong các cuộc đột kích vào phòng tuyến địch. Nhờ vậy đã chụp được nhiều hình ảnh xác thực và giá trị nói lên sự hy sinh cao cả của lính chiến VNCH. Riêng phóng viên Hữu Nhơn đã viết những bài tường thuật thật cảm động về sự can trường anh dũng của TĐ37 BĐQ, khiến cho ai đọc tới cũng không cầm nổi nước mắt trước nỗi cực khổ và chết chóc có một không hai của đời lính bất hạnh Miền Nam và thân phận nhược tiểu của Người VN cả nước trong trò hề biển lận nghĩa nhân của bọn đế quốc tư bản và cộng sản quốc tế.
Trưa 30-4-1975 khi có lệnh đầu hàng buông súng, Chuẩn Tướng Trần Văn Hai lúc đó là Tư lệnh Sư đoàn 7 BB kiêm Chỉ huy trưởng căn cứ Ðồng Tâm, cựu Chỉ Huy Trưởng BĐQ/VNCH đã quyên sinh tại bản doanh đơn vị, quyết không để cho giặc làm nhục. Ông đã cùng với các tướng lãnh Phạm Văn Phú, Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Lê Nguyên Vỹ.. làm rạng danh muôn đời QLVNCH về tấm gương hào hùng, oanh liệt và xứng đáng để cho các thế hệ VN noi gương cho dù họ có thương ghét, ca tụng hay chối bỏ.
Tháng 2-2012
Mường Giang
Pages
- Lá Thư Chủ Nhiệm Báo Tiểu Thuyết - 2014
- PHIẾM LUẬN BÁO TIỂU THUYẾT - 2014
- TIN HOA KỲ
- TRANG CỦA LÍNH - NGỌC VĂN TRƯƠNG
- Ý KIẾN, BÌNH LUẬN CỦA BẠN ĐỌC KHANH LY
- TIN TỨC CỘNG ĐỒNG HẢI NGOẠI
- SỨC KHỎE VÀ BÍ QUYẾT SỐNG
- SAU 1975 SỰ TAI HẠI TỪ TRONG NƯỚC
- THẾ GIỚI CHUNG QUANH - KE THU NGUOI TRUNG QUOC
- TỰ NẤU NHỮNG MÓN ĂN NGON VIỆT NAM
- CHUYỆN LẠ và KÝ TÍCH THẾ GIỚI
- THƠ VĂN BẠN ĐỌC
- GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ, HÀN MẶC TỬ - KIM CÚC
- MẸO VẶT & CÁCH TỰ CHỮA BỊNH
- NGHỆ THUẬT QUA VIDEO'S CLIPS
- VĂN HÓA - NGƯỜI BẮC CỦA 2 MIỀN
- TÌNH THƠ NGUYỄN THỤY MINH NGỮ
- TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THỤY MINH NGỮ
- BẢN PHIM CÒN CHĂNG MỘT NỖI NHỚ - NGUYỄN THỤY MINH NGỮ
- ĐÀNG CỘNG SẢN LÀ GÌ?
- Tieu Thuyet Nguyet San
- www.tieuthuyetmagazine.blogspot.com
Tuesday, April 8, 2014
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment